Arsenal đang cho thấy bộ mặt ổn định và đa dạng tấn công ở giai đoạn đầu mùa Ngoại hạng Anh: chỉ thủng lưới 3 bàn/9 trận và đã có tới 11 cầu thủ khác nhau ghi bàn — dấu hiệu của một đội bóng không phụ thuộc vào một mũi nhọn duy nhất. Sức mạnh của Pháo thủ nằm ở “sân” phong độ cao: kiểm soát rủi ro tốt, biết thắng theo kiểu tối thiểu khi cần và không đặt toàn bộ niềm tin vào một cá nhân.
Arsenal: đội hình dày, phương án phong phú
Mikel Arteta sở hữu đội hình đủ sâu để xoay tua mà vẫn giữ chất lượng. Khả năng phân bổ bàn thắng cho nhiều người giúp Arsenal ít bị tổn thương nếu một vài trụ cột gặp vấn đề. Khả năng phòng ngự ổn định (3 bàn thua sau 9 trận) và kiểm soát trận đấu từ tuyến giữa là nền tảng để họ cầm lái cuộc đua.
Arsenal tấn công đa dạng với nhiều cầu thủ ghi bàn
Bournemouth: tốc độ phản công và những lỗ hổng phòng ngự
Bournemouth của Andoni Iraola trở thành thách thức về tốc độ: họ đã ghi 5 bàn từ phản công — nhiều nhất giải — và ít khi bị dẫn. Lối chơi chuyển trạng thái giúp Bournemouth luôn có cơ hội trước các đội lớn (họ từng đánh bại Arsenal hai lần mùa trước). Tuy nhiên hệ quả là biên độ rủi ro lớn: 11 bàn thua/9 trận, trong đó 7 bàn đến trong hai trận gặp Liverpool và Crystal Palace. Khả năng giữ sức qua lịch thi đấu dày và chiều sâu đội hình vẫn là dấu hỏi.
Tottenham: pressing, bóng chết và vấn đề nhân sự
Dưới Thomas Frank, Tottenham xây dựng nền tảng phòng ngự kỷ luật và tận dụng bóng chết nhờ Andreas Georgson — bộ đôi trung vệ Romero–van de Ven cho thấy tiềm năng sánh ngang cặp Saliba–Gabriel khi chơi đúng form. Spurs ghi 11 bàn từ bóng sống, gấp đôi Arsenal, nhưng mặt trái là hiệu suất chuyển hóa cơ hội kém: 17 bàn thực tế so với xG chỉ 11,25. Chấn thương dài hạn của Maddison cùng nhiều trụ cột khác làm lực lượng của họ khá mỏng, nhất là khi một số cầu thủ sắp dự AFCON.
Sunderland: cổ tích và thử thách lịch thi đấu
Sunderland đang gây bất ngờ với những màn trình diễn kiên cường — có thời điểm chỉ chịu nhiều bàn thua hơn Arsenal trong nhóm dẫn đầu và từng thắng ngay tại Stamford Bridge. Sự xuất hiện của một đội như Sunderland trong cuộc đua khiến lịch thi đấu vòng tới của các ông lớn càng thêm phức tạp, đặc biệt khi phải đối mặt với chuỗi trận liên tiếp gặp các đối thủ mạnh.
Manchester City: Haaland vẫn là “át chủ bài” nhưng cần đa dạng hóa
Manchester City vẫn có “búa tạ” Erling Haaland để rút ngắn cách biệt trong các trận khó, cùng Donnarumma nâng cấp thủ môn. Nhưng khi Rodri chưa thật ổn định về thể trạng và nhịp vận hành bị ảnh hưởng, City thể hiện dấu hiệu quá phụ thuộc vào Haaland — và trong trường hợp anh bị kiềm tỏa, số bàn từ các cầu thủ phụ hiện vẫn là vấn đề. Nếu muốn bám sát Arsenal — đội có 11 nguồn hóa lực — City cần nhanh chóng đa dạng hóa người ghi bàn.
Manchester United: hưởng lợi lịch thi đấu, nhưng chưa ổn định hệ thống
Man United đang hưởng lợi từ lịch “một trận/tuần” giúp họ tiến bộ với các chiến thắng trước Brighton, Liverpool, Sunderland. Tuy nhiên hệ thống của Ruben Amorim phụ thuộc khá nhiều vào một nhóm nòng cốt như Mbeumo, Amad, Mazraoui (những tên được nhắc tới đang chịu ảnh hưởng AFCON hoặc chấn thương), và vị trí mỏ neo neo vào Casemiro khiến đội dễ mất định hình khi anh vắng mặt.
Liverpool: tiềm năng bứt phá nhưng cần thời gian hòa nhập
Liverpool vẫn có tiềm năng bứt phá — Isak chỉ cần “nóng máy”, Wirtz hoà nhập, Salah trở lại ghi bàn — nhưng chuỗi thất bại liên tiếp khiến người hâm mộ lo lắng. Mùa hè mua sắm mạnh tay chưa chuyển hoá thành ổn định ngay lập tức; những tình huống chuyển hoá cơ hội, bóng sống và sự ổn định hàng thủ cần được cải thiện để đội trở lại quỹ đạo.
Liverpool cần thời gian để bộ khung mới hòa nhập và bứt phá
Aston Villa: uy lực nhưng dễ hao mòn
Aston Villa của Emery là đối thủ khó chịu ở các trận lớn với lối chơi có tổ chức và sự ổn định vị trí. Tuy nhiên lịch thi đấu châu Âu dày và cấu trúc đội hình sau mùa hè có thể khiến họ hao mòn về lực lượng vào những thời điểm then chốt.
Kết luận: Arsenal giữ lợi thế, nhưng cuộc đua hẹp dần
Tóm lại, bắt kịp Arsenal lúc này không phải chuyện đơn giản nhờ phong độ sân nhà ổn định và nguồn bàn thắng phân tán. Bournemouth có tốc độ để gây sốc ngắn hạn; Tottenham mạnh ở pressing và bóng chết nhưng thiếu chiều sâu; City vẫn có Haaland; United hưởng lợi lịch thi đấu; Liverpool cần thời gian hòa nhập; Villa đủ lực để gây khó khăn. Tuy nhiên với hàng thủ chắc và năng lực phân tán bàn thắng, Arsenal vẫn là đội nắm nhiều lợi thế nhất trong giai đoạn đầu mùa.
Bạn nghĩ đội nào có thể bứt phá và hạ bệ Arsenal cuối mùa này? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn bên dưới!