Bóng Đá Anh

Nani: Thiên tài bị lãng quên hay “nỗi thất vọng” đầy cố chấp của Man Utd?

“Nani thật đáng thất vọng!”, “Tài năng của Nani là có hạn!”, “Anh ta chẳng bao giờ đạt được kỳ vọng!”. Những lời nhận xét cay nghiệt ấy có thực sự công bằng với cựu cầu thủ chạy cánh của Manchester United – Nani? Hay đó chỉ là sự khắt khe đến mức tàn nhẫn của những người hâm mộ quá đỗi kỳ vọng? Hãy cùng SotayBongDa.com nhìn lại sự nghiệp của Nani dưới góc nhìn khách quan và đa chiều nhất.

“Nỗi thất vọng” mang tên Nani – Góc nhìn từ những người trong cuộc

Rio Ferdinand, cựu trung vệ của Man Utd và tuyển Anh, từng chia sẻ trong một buổi phỏng vấn với Ball Street vào năm 2017 rằng: “Điều khiến tôi ức chế nhất chính là khi bạn biết đội mình sở hữu những cầu thủ tài năng, rất tài năng, nhưng họ lại không thể hiện được điều đó một cách ổn định trên sân cỏ”. Mục tiêu mà Ferdinand nhắm đến chính là Nani, người đồng đội của anh trong suốt 7 năm trời ở Old Trafford. Theo Ferdinand, Nani dường như chưa bao giờ học được cách kiểm soát tài năng của mình. Những pha xử lý ma thuật, những cú sút sấm sét trên sân tập chỉ thỉnh thoảng mới được tái hiện trong các trận đấu chính thức.

Ferdinand không phải là người duy nhất có suy nghĩ này. Chỉ cần gõ cụm từ “Nani đáng thất vọng” trên Google, bạn sẽ nhận được vô số kết quả, từ các nhà báo bóng đá cho đến những cựu cầu thủ khác của Man Utd, tất cả đều đồng tình với nhận định này. Danny Higginbotham, cựu cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo của Man Utd, thậm chí còn đăng tải 2 dòng trạng thái trên Twitter chỉ trong vòng 3 tháng với cùng một nội dung: “Nani là một trong những cầu thủ đáng thất vọng nhất. Anh ta có rất nhiều tố chất nhưng bạn sẽ không bao giờ biết được mình sẽ nhận lại điều gì từ anh ta.”

Sự thất vọng của họ có cơ sở của nó. Tài năng của Nani là điều không thể phủ nhận, nhưng trong suốt khoảng thời gian thi đấu ở Anh, người ta chỉ thấy tài năng ấy bị phung phí một cách đáng tiếc. Anh quá lạm dụng những pha xử lý rườm rà, những cú sút xa đầy tham vọng và thường xuyên đưa ra những quyết định sai lầm.

Vậy Nani thực sự là ai? Thiên tài bị lãng quên hay “gã hề” của sân cỏ?

Bản lĩnh thép của chàng trai trẻ

Trở lại trận chung kết Champions League 2008 giữa Man Utd và Chelsea, trận đấu buộc phải phân định thắng bại trên chấm luân lưu cân não. Sau 8 lượt sút, tỉ số đang là 4-4, Ronaldo đá hỏng, áp lực lúc này được đẩy lên cao trào. Nani, chàng trai 21 tuổi khi ấy, phải đối mặt với John Terry, đội trưởng dày dặn kinh nghiệm của Chelsea, trong một tình huống mà nếu thành công, Man Utd sẽ nâng cao chức vô địch.

Áp lực ngàn cân, Nani vẫn bình tĩnh bước lên, thực hiện thành công quả penalty của mình, góp công lớn giúp Man Utd giành chức vô địch Champions League danh giá. Ít ai biết rằng, để có được sự tự tin ấy, Nani đã phải vượt qua biết bao áp lực, thậm chí là cả sự chỉ trích từ chính người hâm mộ.

“Phù thủy” sân cỏ và màn trình diễn “ảo thuật”

Không chỉ bản lĩnh, Nani còn là một nghệ sĩ đích thực trên sân cỏ. Anh sở hữu kĩ thuật cá nhân điêu luyện, tốc độ đáng kinh ngạc cùng những pha đi bóng lắt léo khiến mọi hàng phòng ngự phải e dè. Trong trận đấu với Arsenal tại FA Cup 2008, Nani đã khiến William Gallas, hậu vệ của Arsenal, phải “tức điên” với pha giữ bóng bằng đầu gối, đầu và chân. Pha bóng ấy sau này được người hâm mộ gọi vui là “màn trình diễn xiếc” của Nani.

Nani – Nhà vô địch châu Âu thầm lặng

Năm 2016, Nani được trao băng đội trưởng tuyển Bồ Đào Nha sau khi Ronaldo dính chấn thương trong trận chung kết Euro 2016. Vượt qua áp lực, Nani đã dẫn dắt Bồ Đào Nha đến chức vô địch châu Âu lịch sử. “Đó là một cảm giác rất kỳ lạ khi Ronaldo phải rời sân vì tôi đã rất buồn khi mất đi người đội trưởng và cầu thủ xuất sắc nhất của mình,” Nani chia sẻ với The Guardian sau giải đấu. “Nhưng rất nhanh chóng, tôi phải ngẩng cao đầu và cố gắng giúp đỡ đội bóng, cố gắng tiếp thêm cho họ sự tự tin và động lực để tiếp tục. Tôi phải làm công việc của mình. Tôi phải làm những gì mà một đội trưởng phải làm”.

Kết luận

Nani có thể không phải là một Ronaldo thứ hai, anh có cách thể hiện bản thân rất riêng. Dù cho bị gán mác “thiên tài” hay “nỗi thất vọng”, Nani vẫn luôn là chính mình, cống hiến hết mình cho trái bóng tròn. Anh xứng đáng nhận được sự tôn trọng và ghi nhận từ người hâm mộ.

Related posts

Đội hình trong mơ của Mourinho: Ánh hào quang Chelsea và bá vương song sát

Đội Hình Barcelona B Trong Trận Đấu Cuối Cùng Của Messi Năm 2005: Họ Đang Ở Đâu?

Diogo Jota: Liệu có thể vượt qua cái bóng của Firmino và Mane tại Liverpool?